Truyện Đô Thị Kỳ Tình Truyện của tác giả Mã Vi Lộc kể về Hứa Già vô tình có khả năng thấy những thứ không được bình thường, sau đó người nhà nghĩ rằng cô bị tâm thần, vì vậy đưa cô đến bệnh viện.Sau đó, nhờ sự giúp đỡ của ma nữ, nàng thoát ra được nơi này, chạy đến một thành phố khác.Vì tồn tại, cô ăn vạ và bám đuôi Quan Tam - một cô gái thô lỗ.Kể từ đó, cô bước chân vào một thế giới tồn tại cả người và yêu ma đầy huyền bí!
Nhất Thành bị tai bay vạ gió, thế nhưng lại có thiên thạch rơi xuống đầu, sau đó sống lại ở một thế giới kì lạ và tràn đầy nguy hiểmThế giới này nơi nơi đều là ma thú hoành hành, có trong mình Hack Magic Plate, hắn có khả năng tuỳ ý hành sự, nhẹ nhàng khuấy lên phong vân, làm chúng sinh điên đảoSống lại từ Huyết Nguyệt Cốc, thư viện ma pháp, quái dị, thi đấu, tổ chức hắc ám.
Văn ánLúc trước, có một đám kiếm tu. Bọn họ rất khiêu, rất ngạo. Hôm nay tiêu diệt tà đạo, ngày mai đi gây chuyện chính đạo, tứ hải vô thân hữu, cừu nhân khắp thiên hạ. Giang hồ gọi là Đông Linh Khiêu Khiêu Oa.(Khiêu: nhảy –> Khiêu Khiêu Oa: con ếch nhảy nhảy)Vô số tu sĩ tìm giết đám người kia, cuối cùng cũng thành công. Kiếm tu tử thương hầu như không còn ai, Thủ lĩnh Cố Dư Sinh bỏ mình, Không Sào trưởng lão Thích Anh ảm đạm ôm thi thể rời đi.Thiên hạ rốt cục được xem như yên tĩnh một thời gian. Thế mà, Thích Anh cảm thấy không phục. Hắn quay về quá khứ, Thu Cố Dư Sinh làm đồ đệ, tiến hành cải cách kịch bản, thuận tiện đem mình dân đến miệng đồ đệ, thề phải đánh ra một kết cục hoàn mỹ.Cố Dư Sinh: Sư phụ, ta có thể ăn người không?Thích Anh: Ngươi rốt cục cũng hiểu được nỗi khổ tâm của vi sư, đem nồi lên.Cố Dư Sinh: A, đây là kiểu chơi gì thế?Tương tư thành tật niên hạ công X bao trị bách bệnh mảnh gỗ thụ, trưởng lão sau khi sống lại mới phát hiện chưởng môn thầm mến chính mình một trăm năm chú cô sinh thảm án.Tiểu kịch trường là cho đọc giả điều tiết tâm tình, cùng chính văn không liên quan.Từ ngữ mấu chốt: Vai chính: Thích Anh, Cố Dư Sinh ┃ vai phụ: Thẩm Phùng Uyên, Hạc Ngũ Kỳ, Mục Hải Đăng ┃ cái khác: Thiên thư, niên hạ, tác giả văn án phế